watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải về: game ionline đẳng cấp mới
- Long đợi Trúc lâu ko? – Con bécười tươi
- Ko sao, cũng mới thôi – Long cười dịu dàng nhìn Trúc, đúng là nụ cười thiên thần của nó, Trúc đang hiện diện trước mắt nó
Lũ con gái bị Long lạnh nhạt lại thấy quay ra cười tươi với Trúc thì tức lắm, con bé đó có cái quái gì mà mấy hotboy cứ lắn xả vào nó thế nhỉ.
Dung cũng chạy ra cửa lớp, Long nhìn thấy Dung thì cũng mỉm cười thật tươi (bạn thân của Trúc mà)
- Chào Dung
- Chào Long – Dung cười nhẹ
- Chúng mình cùng về thôi, hômnay mình tính đi ăn mừng này gặp mặt của Long với Trúc, Dung nhất định phải đi cùng đó- Trúc khoác tay Dung kéo đi
- Ôi, xin lỗi, mình quên mất, hôm nay mình có chút việc gấp nên phải về trước đây, hẹn hômkhác đi sau vậy hi hi hi xin lỗi nha
- Thật sao? – Trúc tần ngần, 2 người bạn thân của nó, nó đều muốn cả 2 đi
- Ừh, còn nhiều dịp mà nhất định tụi mình còn đi chơi dài dài, he he , mình đi trước nghen- Nói xong Dung phóng tít luôn
Thực ra Dung có bận gì đâu, nó chỉ muốn cho Long và Trúc gặp nhau riêng sau bao lâu xa cách thôi, tội nghiệp Trúc và Long
Sau khi Dung đi, Long quay lại nhìn Trúc cười trìu mến
- Trúc có người bạn tốt ghê, Dung rất dễ thương
- Ừh, Dung là người bạn tốt của Trúc đó, hồi Trúc ốm Dung chăm sóc tận tình lắm.
- Vậy sao, vậy thì tốt quá, Long chỉ lo Trúc ở ngoài này 1 mình ko ai chăm sóc, bây giờ Trúc có cả Dung cả Long rồi nhé. – Longcười tít mắt
- Ah, thế Long vào lớp nào
- Lớp a3 chuyên lý, Long muốn vào lớp Trúc nhưng hết chỗ rồi,lớp a3 cạnh lớp Trúc đó – Long xịu mặt phụng phịu
- Ko sao mà, tụi mình học cùng trường cơ mà, gặp nhau lúc nào chả đc – Trúc an ủi
- Thì đành vậy chứ biết làm sao – Long vẫn phụng phịu
- Thôi đừng buồn nữa, Trúc dẫnLong đi ăn kem nhá
- Trúc định dỗ trẻ con hả - Longnhe răng cười
- Kem ngon mà hi hi hi
- Thế Trúc định dẫn Long đi ăn kem ở đâu? Long tủm tỉm
- Ơ….thì- mặt Trúc nghệt ra

Từ hồi ra ngoài này đến giờ Trúc có đi đâu bao giờ đâu mà biết hàng kem nào. Trông cô nàng mặt nghệt ra đến là ngố. Àh, quên chưa nói, Trúc nhà ta ít ra đường vì có 1 nhược điểm rất lớn đó là rất “gà” đường, tức là mặc dù chỉ số IQ cao ngấtngưởng nhưng lại ko thể nhớ nổi mấy cái con đường, giỏi lắmlà khi nhắc đến con đường nào đó thì chỉ thấy quen quen còn ko hình dung là nó nằm ở chỗ nào. Con đường Trúc nhớ nhất là từ nhà đến trường và từ trường về nhà chứ mà bỏ con nhỏ ở 1 nơi nào đó xa xa thì con bé bó tay chịu thua.
Nhìn con bé khổ sở, gãi đầu gãitai, Long cười tủm tỉm
- Không sao, mình sẽ nói bác tàichở đi, tiện thể đưa Trúc đi chơiluôn cho biết đường biết phố, chúng mình đi thôi nào – Long dịu dàng khoác nhẹ vai Trúc
…………………………………………� � �………
Ngồi trên xe, bác tài lái xe, đi qua từng con phố, Trúc nhìn ngắm dòng người tấp nập qua lại, Long ngồi thì làm hướng dẫn viên
- Kia là lăng Chủ Tịch kìa
- Trong đó có Bác Hồ nằm đúngko? Trúc chưa vào đó bao giờ, chưa đc nhìn Bác Hồ ngoài đời ra làm sao
- Hôm nào Long sẽ đưa Trúc vào thăm nhé
- Ừh, hi hi
2 đứa tiếp tục đi
- Kia là bờ hồ, tháp Rùa đó – Long chỉ tay
- Oa, trên này đẹp thiệt
- Còn kia là nhà hát lớn
Trúc cứ trầm trồ hết chỗ nọ đếnchỗ kia, đúng là 1 con “gà” chính hiệu mà
- Còn bây giờ, chúng ta đi ăn kem, ra Hà Nội thì phải ăn kem Tràng Tiền- Long kéo tay Trúc vào trong
Bước vào trong có 1 cái sảnh, ko bàn ko ghế, mọi người dựngxe ở đó và vào quầy mua kem, vậy mà vẫn đông nghịt, công nhận kem Tràng Tiền có tiếng thiệt ta ơi. Từng người xếp hàng mua kem đông kinh khủng, lần đầu tiên Trúc thấy cảnh này, ngộ thế (tui thì thấy hoài). Long vào mua kem 1 lúc sau cũng cầm đc 2 cái kem ốc quế ra, nhìn cậu nhóc rất là sung sướng vì thành quả của mình
- Kem của Trúc nè, ăn đi ngon lắm đó
Nhìn cây kem hấp dẫn quá, sở trường của Trúc là kem mà, Trúc sung sướng cầm cây kem, trông nó lúc này y như hồi nhỏ đc Long cho kẹo vậy
- Ngon quá, Long đúng là tuyệt nhất – Nó cười tươi rói
- Ừh, Long biết mà, nói hoài àh hí hí

- Chảnh thấy ớn – Trúc lè lưỡi trêu Long
Nhìn điệu bộ lí lắc của con bé thật đáng yêu biết bao, nụ cười đó, ánh mắt đó, mùi hương hoaquả ngọt ngào đó vẫn y nguyênnhư ngày nào. Long nhìn con bé ăn ngon lành, đôi má bầu bĩnh, cái môi căng mọng đỏ ửng lên vì kem lạnh kìa, ước gì đc kiss 1 cái nhỉ. Long chợt đỏ mặt vì ỹ nghĩ của mình
- Long ko ăn hả, kem chảy rồi kìa – bất ngờ Trúc quay ra cắn miếng kem của Long
- Í, ăn gian, kem của Long mà, Long phải cắn lại, đưa đây
- He he còn lâu nhá, ai biểu mất tập trung ráng chịu nghen- Trúc lè lưỡi
- Háu ăn y như xưa vậy
Long cho lên kem lên miệng cắn đúng chỗ Trúc vừa cắn của nó.


“Đây có phải là hun gián tiếp konhỉ” Long nghĩ và cười tủm tỉm,nó chợt nhận thấy tim nó đang đập rộn ràng
- Long cười chi zị
- Ko có gì
- Ko có gì sao cười
- Long thấy vui vui thì cười thui mà
- Sao vui?
- Vì………………….
- Vì gặp Trúc đúng ko he he he
- Vì…………..miếng kem cuối cùng của Trúc thuộc về Long – dứt lời nó đút tọt cái kem trên tay Trúc vào mồm
- AAAAAAA!!!!!!!! Ko chịu đâu, đồ ăn gian, trả kem đây AAAAAAAAA – Trúc đánh vào người Long thùm thụp
- Ui da, đc rồi, Long đền cho câykhác, ha ha ha ,đồ heo tham ăn-nói xong thằng bé chạy đi và mua 2 cái kem về cho con nhóc.Đang tiu nghỉu thấy 2 cái kem hấp dẫn mắt nó sáng long lanh
- Của Trúc hết đó – Long cười dịu dàng
- Thiệt sao? – Nó cầm 2 tay 2 cáiăn ngon lành, trông như đứa trẻ con vậy,
- Long ăn đi, Trúc đút cho, há mồm ra nào – Long cười toe hámồm ra “lại hun gián tiếp nữa”
- Mặt dính kem kìa – Long dịu dàng rút khăn tay ra lau cho con nhóc, trông nó chả khác gì 1 thằng a trai lo cho 1 cô e gái bé bỏng
Sau khi ăn no nê kem, Long đưaTrúc đi lòng vòng 1 vài nơi, 2 đứa cùng ăn tối sau đó Long đưa Trúc về nhà. Trên đường về, con nhóc vì vui và mệt quá đã ngủ ngon lành trên vai Long.Long khoác tay nhẹ lên vai con nhỏ, nhìn nó đáng yêu biết bao,hàng mi cong vút, cái mũi thanh tú, cái miệng xinh xinh, làn da trắng mịn màng, công nhận càng lớn Trúc càng xinh đẹp. Nó tự nhủ sẽ ko bao giờ để con bé rời xa nó nữa. Long cứ ngắm Trúc mãi, rồi nó bỗng thấy Trúc nở 1 nụ cười, ko biết con bé mơ cái gì mà cười vậy, dễ thương quá đi mất. Long chợt nhìn xung quanh, chỉ có bác tài đang lái xe, tự nhiên tim nó đập nhanh lên, nó rụt rè 1 lúc, rồi… rất nhẹ nhàng nó cúi xuống… kiss nhẹ lên trán con bé. Con bé vẫn ngủ rất say ko biết gì.
Gần về đến nhà, mặc dù ko muốn nhưng Long vẫn phải lay Trúc dậy
- Trúc ah, gần về đến nhà rồi, dậy thôi – Long nhẹ nhàng
- Ah, uhm …về…nhà rồi àh, chết Trúc ngủ quên mất, sao ko gọi Trúc dậy
- Long thấy Trúc ngủ ngon quá nên ko đánh thức ( vậy mới huntrộm đc 1 cái chứ hí hí)

- Vậy sao, Trúc vào nhà nha, hẹn gặp Long ngày mai- con nhóc cười toe toét ra khỏi xe
- Bye
…………………………………………� � �……………….
Trong nhà Hoàng nhìn thấy Trúc đi từ trong xe ra, cả buổi nó ko thấy Trúc đâu nó cứ đi ra đi vào lo lắng, và hậm hực. Bây giờ thấy con nhỏ đi cùng 1 thẳng con trai khác nó càng cảm thấy lộn hết cả tiết, cái đầu nóng bừng bừng, bây giờ mà đập quả trứng lên đầu nó chắc cũng chín đc quá ( hí hí)
Trúc vừa vào nhà vừa líu lo hát, bỗng nghe tiếng gọi giật lại (khỏi nói cũng biết là ai)
- Cô đi đâu mà bây giờ mới về thế, có biết bây giờ mấy giờ rồi ko ?
- Tôi đi đâu thì liên quan gì đến anh, bây giờ anh lại còn định quản lý giờ giấc của tui nữa hả, zô ziên quá!!!!!!
- Ờ…thì…tại…tại….- Hoàng ấp úng, chẳng lẽ là nói là tại tôi lo cho cô hay tại tôi ko thích cô đi với cái thằng kia
- Tại cái gì? – Trúc nhíu mày
- Tại…tại tôi…bị đứt tay – Hoàngdơ ngón tay ra- Nhưng tôi ko có bông băng, tôi tính sang nhàcô xin thì cô ko có nhà
- Sao anh ko ra ngoài mà mua ?Trúc khó chịu
- Tui ko thích, với lại tui đau tay ko đi đc – Hoàng chống chế
- Ha ha ha ha ha – Trúc cười ngặt nghẽo, - Đau tay chứ có đau chân đâu mà ko đi đc, có mà anh làm biếng thì có
- Kệ tui, cô ko thấy cơ thể ta là 1thể thống nhất à, tay đau cũng ảnh hưởng đến chân đó – Hoàng phụng phịu
- Thôi, tôi ko đôi co với anh nữa- Trúc phẩy tay đi vào nhà
- Ey, thế cô ko băng tay cho tôi ah, đau quá ? – Hoàng giơ ngóntay bọc bằng giấy ăn ra ngoài (eo ơi) để trước mặt Trúc
- Thì băng, cũng phải để tôi vàonhà cãi đã chứ, ngồi dưới nhà đợi tôi đi, tôi lên lầu lấy bông băng xuống, có xước da chút xíu mà loạn lên đúng là…. – Trúccàu nhàu
Hoàng hí hửng chạy vào nhà, ngồi trên ghế, đợi Trúc. Thực ratay nó đâu có đau lắm đâu, cái xước da bé tý này ăn nhằm gì, chẳng qua nó nói đại thì đành phải theo thôi, ko ngờ con nhóc này cũng tin thật, he he ngốc xít quá
- Nè, bông băng nè, có cả băng Urgo nữa trong này có đủ cả đấy cồn, oxy già….- Trúc đưa hộp cứu thương cho Hoàng
- Tui đau tay lắm, băng dùm tui đi – Hoàng nhăn nó

- Anh đúng là lắm chuyện mà!... Đưa tay đây!
- Nè – Hoàng đưa tay cho Trúc
- Sao đứt tay vậy, chảy nhiều máu thế, ướt hết cả tờ giấy ăn nè. – Trúc vừa tháo tờ giấy ăn ra vừa hỏi
- Tôi tính nấu cái gì đó ăn, nhưng cắt phải tay nên ko nấu đc
- Ặc, anh đúng là chả làm đc cái trò trống gì hết, có mỗi nấu ăn cũng ko đc nữa – Trúc ngán ngẩm
- Ui da!... Cô nhẹ tay chút xíu đi!...Xót quá! – Hoàng nhăn nhó
- Thì tui nhẹ tay hết sức rùi đó…! Anh kêu ít thui đc ko? Để yên cho người ta làm, đàn ông con trai gì mà chả chịu đựng đcgì hết- Trúc nói thế thôi nhưng nó vừa làm vừa thổi nhẹ nhẹ vào vết thương của Hoàng.


“Sao con nhóc này chu môi lên thổi thổi cũng dễ thương thế?” – Hoàng thầm nghĩ. Cảm giác được con nhỏ chăm sóc thật là thích, mặc dù con nhỏ luôn miệng cằn nhằn nhưng hành động của nó lại rất dịu dàng, Hoàng cảm thấy trong lòng mình ấm áp biết bao. Thế mà lúc bị cắt phải tay nó đã kêu trời kêu đất, sao cuộc đời lại đen đùi thế. Bây giờ nó lại đangthấy bị cắt phải tay cũng tuyệt thật (ặc ặc ).
- Xong rồi!.. Anh cầm đống bông băng này về luôn đi, tôi cho anh đấy, sau này tự thay nhé
- Trời, tôi có 1 tay sao thay đc, cô thay dùm tôi đi, giúp người thì giúp cho chót đi chứ – Hoàng nhăn nhó
- Trùi ạ, kiếp trước tui mắc nợ anh hay sao í – Trúc ré lên
- Ọc…ọc…ọc – Bụng của Hoàng biểu tình
- Anh chưa ăn gì sao? Cái bụng anh biểu tình ghê quá rùi kìa
- Ừh, bị đứt tay nên có nấu nướng đc gì đâu! Cô có gì ăn hok, cho tui ăn với– Thực ra nó hậm hực vì con nhóc đi chơi với1 thằng con trai khác nên chả có bụng dạ nào mà ăn
- Có mì tôm thôi, ăn hok?
- Có!!!!!!!!- Hoàng sung sướng
- Đúng là oan gia mà, ngồi đấy đợi tôi đi – Trúc đi vào bếp
10 phút sau, Trúc bưng lên 1 tômì hấp dẫn, có trứng, có thịt, córau có hành, bốc khói nghi ngút thơm phức, nhìn đã thèm nhỏ nước miếng rùi (ực ực)
- Ôi ngon quá đi mất!!!!- Hoàng reo lên, nó hí hửng đỡ lấy bát mì từ tay Trúc
“Xì xụp….xì xụp….xì xụp”
- Ngon ko? – Trúc chống cẳm lên 2 tay nhìn Hoàng ăn, nó mà tủm tỉm cười
- Ngon!!!!!!
- Đc nhiu điểm zị?
- 10điểm….Xì xụp…xì xụp
- Hôm nay anh chấm điểm rộng rãi quá ! Trúc cười tít
- Nè – Hoàng vừa ăn vừa nói
- Gì?
- Cuối tuần rảnh hok?
- Hok, tui bận rùi
- Bận gì vậy?
- Bận gì kệ tui chứ? Sao tui phảikhai bao với anh chi? Ăn đi- Trúc giẩu mỏ
- Ừh ko nói thì thôi – Hoàng tiu nghỉu cúi xuống ăn tiếp, “chắc là bận hẹn hò với thằng ranh kia chứ gì, thằng đấy thì có gì hay chứ” Hoàng hậm hực nghĩ
“Heo ko đòi ăn kem, heo ko đòi ăn bánh….” Điện thoai của Trúc vang lên, “Dung calling”
- Alo, mình nè
-…………………………….
- Ừh, hôm nay đi chơi vui lắm – Trúc cười tít mắt

“Trông con nhóc này vui thế chắc là đang nói chuyện với thằng kia rồi” Hoàng dỏng tai lên nghe trộm
- Kế hoạch vẫn thế nhé 6h tối thứ 7 ở Vincom chứ gì
-…………………………
- Ok, Bye
Hoàng thấy Trúc cúp máy nó vộigiả vờ lảng đi như ko để ý đến cuộc gọi đó, mà cắm cúi ăn.
- Ôi no quá!!!! – Hoàng xoa xoa bụng
- Ăn no rùi thì về đi cho tui còn nghỉ ngơi – Trúc lạnh lùng
- Cây tre nè….- Hoàng ngập ngừng
- Sao cơ? Trúc ngước lên nhìn Hoàng, có vẻ nó đã quen với cáitên này
- Cảm…ơn cô nhé- Hoàng lúng túng đỏ mặt
Thoáng chút ngỡ ngàng – “Ko có gì đâu” rồi nó nở nụ cười tươi rói với Hoàng, làm tim thằng bé xém chút nữa là nhảy khỏi lồng ngực.
…………………………………………
Hoàng phi như bay về nhà, nó cầm vội con dế sony của nó lên gọi cho thằng bạn quân sư quạt mo của nó.
- Alo, Hùng àh, có chuyện ko rắcrồi nè
- ……………………..
- Chuyện là thế này, tao làm đúng như mày bảo đó là rủ “cây tre” đi chơi cuối tuần, nhưng nó lại hẹn thằng nhóc kia rồi – Hoàng bực tức
-
- Thì tao nghe con nhóc đó nói đt vừa xong mà
-
- Hình như là đi lên Vincom đó
-
- Sao???? Mày bảo sao?... Mày nói tao đi theo dõi á?...Tao đây mà phải làm mấy cái trò lén lút đó hả ? Hoàng gần như hét vào điện thoại
- <Ặc, ai bảo mày theo dõi làm gì, mày đến đấy coi như là đi chơi và tình cờ gặp tụi nó, hiểu chưa?>
- À…ờ….rồi sao nữa?
-
- A!!!, tao hiểu rồi, mày đúng là mưu cao. Bye mày nhá, có gì tao báo lại cho mày
-
Hoàng cúp máy, miệng nó nở 1 nụ cười đắc thắng, nó chìm vàogiấc ngủ lúc nào ko hay.
Trưa hôm sau, Trúc đang chuẩnbi nấu cơm thì có tiếng chuông cửa, Trúc chạy ra xem
- Xin hỏi ở đây ai là Hoàng Thanh Trúc – 1 người đàn ông có vẻ như người vận chuyển thư tín
- Dạ cháu ạ- Trúc lễ phép
- Cô có bưu kiện nhé, cô kí vào đây cho tôi
Trúc kí vào và nhận 1 gói rất lớn, nó nhớ có lần bố bảo sẽ có quà gì đó rất hay cho nó, con nhỏ hí hửng chạy vào nhà bóc gói quà ra liền.
- Đẹp quá trời nè!.....- Trúc thốt lên
“Heo ko đòi ăn kem, heo ko đòi ăn bánh…”- “papa calling”
- Alo, bố àh – Nó reo lên
-
- Quá tuyệt chứ bố - nó sung sướng
-
- Dạ, con biết rồi bố


- Vâng, con chào bố
Trúc quay ra nhìn món quà của bố,…1 chiếc laptop đẹp mê ly, hình như là Macbook của apple thì phải nó nhìn thấy hình quả táo mà (thực ra tui cũng chẳng rành lắm về laptop viết đại thui, có gì sai sót thông cảm nhá hì hì ). Con nhóc ngắm nghía 1 cách say mê, ngắm nghía theo đúng nghĩa nhá, vì nó có 1 nhược điểm nữa cực lớn đó là cực cực “gà” về vấn đề liên quan đến máy tính, nó chả dámđụng chạm nhiều vào cái máy vìthành tích phá máy vi tính của nó có vẻ là khá cao.
“Có gì để mai hỏi Long cách sử dụng vậy” – nó nhìn cái máy lầnnữa rồi cất vào hộp.
Sau khi ăn uống dọn dẹp xong, con nhóc đi lên sân thượng hóng gió cho mát, mỗi lần lên đây nó luôn thấy thoải mái, khuôn viên đầy hoa tạo cảm giác rất tươi tắn, nó ngắm nhìn những đóa hoa đang thi nhau khoe sắc (thành quả chăm sóc của nó hàng ngà mà lị) mà thấy tinh thần nhẹ nhõm và thoải mái. Thình thoảng có cơn gió thổi vào làm mái tóc mềm mại mượt mà của nó tung bay trông nó y như 1 tiên nữ vậy. Tự dưng nó thấy buồn ngủ…2 mắt díu lại…thế là nó gục mặt ngủ ngon lành trên bộ bàn đá.
Hoàng cũng đi lên trên sân thượng chơi thì bắt gặp con nhóc đang ngủ ngon lành trên đó
“Trời, cô ta là sâu ngủ hay sao mà bạ đâu cũng ngủ đc thế”
Hoàng tiến tới gần con nhóc định bụng gọi con nhóc dậy, nhưng khi đến nơi, nó ngồi vàochiếc ghế cạnh con nhóc và ngắm con nhóc ngủ. Trông con nhóc này ngủ nhìn dễ thương i như con mèo vậy, chả bù lúc nóthức lúc nào cũng như cọp í. Con nhóc này dùng gầu gội gì mà thơm như mùi hoa quả vậy ta, úi, sao tóc nó dài và đẹp thế nhỉ, quảng cáo dầu gội đc ý chứ. Hoàng tiếp tục ngắm con nhỏ ngủ 1 cách say sưa, hàng mi cong vút, chiếc mũi thanh tú,làn da trắng mịn, cái môi hồng chúm chím như đang mỉm cười…trông yêu thế. Tim Hoàng càng ngày càng đập nhanh hơn, nó từ từ cúi xuống….
- Mẹ!...mẹ!... mẹ ơi! – Trúc kêu lên

Hoàng giật bắn mình, “trời, mình làm cái gì thế này” hic hic _ Hoàng quay ra ôm lấy ngực vuốt vuốt, nó thấy tim mình vẫnđang đập dồn dập. Hoàng quay ra thấy Trúc vấn đang ngủ ngon lành. “May quá, con nhóc ko biết gì…Con nhỏ này ngủ màcũng mơ gọi mẹ”- Hoàng chợt mỉm cười trước sự trẻ con của Trúc
Chợt…nó thấy từ khóe mắt Trúc 1 giọt nước mắt rơi xuống. “con nhóc đó… khóc sao?”? Trông khuôn mặt Trúc hiện rõ sự đau đớn. “Chắc mơ phải ác mộng rồi, tội nghiệp con nhóc quá”. Hoàng thấy bối rối…nó kobiết phải làm gì lúc này nữa. Con nhóc mà dậy lúc này phát hiện nó ngồi đây nãy giờ thì sao nhỉ… Mà nó ngủ thì làm saonó biết đc… Thui kệ, gọi nó dậy thôi, đằng nào nó cũng mơ thấy ác mộng mà. Nghĩ vậy Hoàng giả vờ hắng giọng “Hm..Hm” nhưng sau đó nó lại gọi với giọng hết sức dịu dàng (nó sợ con nhỏ giật mình mà)
- Ey, cây tre, dậy đi..sao lại ngủ lăn lóc ở đây thế này?... Dậy đi nào!
- À…ừm…- Trúc tỉnh dậy ngơ ngác
- Cô đúng là sâu ngủ, bạ đâu cũng ngủ đc – Hoàng cười toe toét
- Kệ tôi, mắc mớ gì anh chứ - Trúc ngại ngùng, xấu hổ quá, ngủ lăn lóc trên này lại bị cái tên cà chớn này bắt gặp nữa
- Kệ sao đc mà kệ, tôi lên đây hóng gió thì gặp cô ngủ lăn lóc trên này, đây là chỗ ngủ sao?
- Ăn đc ngủ đc là tiên mà, anh ghen tức với tôi phải hok? – Trúc le lưỡi
- Hok dám, tui sợ thành… heo tiên lắm – Hoàng cười khúc khích
- Anh….ko muốn sống nữa rồi –Trúc hét lên
- Í, cô tính giết người ah – Hoàng thụt lùi lại khi thấy Trúc lao ra
- Chứ còn gì nữa, dám chế nhạotui vậy hả, chán sống rồi
- Ôi…bớ người ta…án mạng – Hoàng la lên oai oái
- La nè!...La nữa nè!...- Mỗi câu “la nè” là Trúc oánh thùm thụp vào người Hoàng
- Ui da…đau quá…tay tui chảy máu nữa nè, cô đánh người đang bị thương hả? – Hoàng la lên lập tức có hiệu nghiệm với Trúc
- Hả?...Tui có đánh vào vết thương của anh đâu sao chảy máu?
- Ơ…thì sợ quá..chảy máu lại – Hoàng tỉnh bơ
- Dám lừa tui hả, để tui chặt đứt tay anh lun – Trúc hét lên
- Thui…thui…oánh nữa vào vết thương thật đó, lúc đó cô phải chịu trách nhiệm đó nghen

- Hứ..tha cho anh đó – Trúc ngồixuống ghế, đùa với cái tên này cũng mệt gớm
Hoàng cười tủm tỉm ngồi vào cạnh Trúc, nó bắt chuyện
- Nè..bộ đề hôm trước tui đưa cô, cô giải hết chưa?
- Giải đc ½ thui hà, tai đợt này ởlớp có nhiều bài tập quá tui ko có thời gian.
“Giải đc ½ số đề đấy trong có mấy ngày, con nhóc này là quái vật thật rồi” Hoàng le lưỡi nghĩ
- Hôm nào tui đưa thêm cho màlàm nhé – Hoàng cười tươi đề nghị
- Thiệt hả, cảm ơn anh nhá, tui có photo cho Dung rùi, nó cũngkhoái lắm nhưng kêu đề khó quá, công nhận anh kiếm đâu ra đc mấy đề toán hiểm àh nha.
- Tui mà lị - Hoàng đắc chí
- Nè, anh học lớp 12 rùi, tính thivào trường nào zị? – Trúc quay ra hỏi Hoàng


- Tui hả?...Chắc tui thi ngành kinh tế thui…Tui còn phải về để quản lý công ty của bố mà…- Giọng Hoàng buồn buồn
- Sao nghe ép buộc thế? Anh kothích hả?
- Tui thích IT cơ, tui thích học trong trường FPT hà, nhưng bố tôi ko chịu
- Chắc anh giỏi IT lắm nhỉ? Cái vấn đề nào mà liên quan đến máy tính là tui dốt đặc hà hí hí
- Cũng kha khá – Hoàng cười hiền
- Hay quá!!! Tui có việc nhờ anhchút xíu nè – Trúc reo lên
Con nhỏ này cũng có việc nhờ mình sao, nhưng sao đc nhờ vảmà cảm giác lại thấy thích thú vậy nè trùi hí hí
- Có chiện gì thế?
- Bố tôi mới gửi cho tôi 1 chiếc laptop đẹp lắm, nhưng…tui hok biết sử dụng…anh chỉ tui đc hok
- Àh ùh, cô mang lên đây tôi xem nào- Hoàng khấp khởi mừng thầm, tưởng nhờ chiện gì, chiện này đối với nó nhỏ như con thỏ, đúng nghề của chàng mà
Con nhóc phấn khởi phi xuống nhà 1 cách nhanh nhất mang cục cưng của nó lên
- Đây nè – nó giơ ra
- Chà đẹp thế, bố chiều con gái thế - thằng nhóc suýt xoa
- Bố tôi mà lị - con nhỏ vênh mặt
- Bây giờ cô muốn hỏi gì nào
- Ah…thì tôi muốn anh chỉ tôi sử dụng “bé Bư” như thế nào
- Hả?...”bé Bư”?...”bé Bư” nào? –Hoàng nghệt mặt ra
- Àh, tui đặt tên máy laptop của tui là bé Bư – Con nhóc cười hồn nhiên
- Ặc ặc – Hoàng tý ngã ngửa- Lạicòn thế nữa, con gái thật ra rách việc (he he thực ra nó nghĩlà con nhóc này rõ là dễ thương)
- Kệ tui, tui thấy tên bé Bư này dễ thương đấy chứ - Trúc cười toe toét. Mỗi lần con nhỏ cười làko hiểu sao như có dòng điện chạy ngang qua người Hoàng vậy, làm nó cứ lóng nga lóng ngóng.
- Thôi, ko tào lao nữa, để tui chỉ cho nè – Hoàng lấy giọng
………………………………20 phút sau
- Trời ơi là trời!!!!!!!!!!!!!- (Tiếngai hét vậy nhỉ) đó là tiếng Hoàng đó- Cô là con gà hả? Tui đã nói cái này làm như thế này, sao cô cứ làm ngược lại thế?...Đầu óc cô kiểu gì vậy? – Trông thằng nhóc đỏ mặt tía tai, tóc tai thi bù xù (chắc nó vò đầu bứt tai dữ lắm)

- Tại…tại anh nói nhanh quá chứ bộ - Trúc lúng túng
- Cô là đồ “con gà”, “con gà” mà “cây tre” là ra “con gà tre” (học sinh học hỉu gì zị trùi), 1 cái thao tác đơn giản vậy mà nhầm lẫn suốt vậy là sao – Hoàng tuôn 1 tràng
- Nè…nè tùi nhờ anh chỉ tui chứko nhờ anh mắng mỏ tui nhá – Trúc phụng phịu
- Tui phải nói cho cái đâu cô thông thoáng ra chứ
- Hok cần anh nữa…mai tui hỏi người khác , xí…làm tàng – Trúccầm “bé bư” của nó lên rùi ngoảnh mặt đi thẳng
- Ey, tôi xin lỗi mà, làm gì dữ vậyhì hì hì, để tôi chỉ lại cho…hứa danh dự lần này ko mắng cô nữa – Hoàng cười cầu hòa
- Thật ko?
- Thật!!!!!!!!- Hoàng giơ tay lên thề
- Í nhưng mà muộn rùi – Trúc đưa tay lên nhìn đồng hồ:16h30
- Thế àh, chết thật tôi cũng có công việc lúc 5h chiều, thui để mai tôi chỉ cho cô tiếp nhá – Hoàng liến láu rùi chạy xuống nhà Tại nhà Hoàng, sau khi chọn đc bộ quần áo ưng ý nó đilại ngắm nhìn trước gương. Trông thằng nhóc hiện giờ phảinói là cực kì đẹp trai, chả trách tại sao lũ con gái cứ nhìn thấy nó là trái tim cứ rụng lả tả. Hoàng mặc quần jean trắng, áo sơ mi đen bỏ mấy cái khuy ở trên, giày cũng màu trắng nốt, đầu vuốt keo điệu đà, xịt nước hoa thơm phức. Gật đầu với thành quả của mình, nó lấy xe phóng vút lên vincom
Tại nhà Trúc, nó cũng đang nhìn ngắm mình trước gương, con nhóc mặc chiếc quần ngố đến đầu gối màu đen, mặc áo mayo tím bó sát ở trong và 1 chiếc áo pull cổ rộng màu trắngra ngoài, đi giày converse đen, tóc búi cao. Nhìn nó rất là teen. Cầm thêm chiếc túi xinh xinh nữa trông nó quả thật rất đáng yêu.
17h50 tại vincom….
Có 1 thằng nhóc cứ thấp tha thấp thỏm ở trước cửa, ko hiểu con nhóc và thằng kia đến chưa. Sắp 6h tối đến nơi rồi, bọn con gái là chúa lề mề. Bỗng…nó nhìn thấy 1 chiếc oto dừng trước nó ko xa và bóng dáng ai đó quen quen…đúng là con “gà tre” đó rùi, tiếp đến 1 người nữa… Ớ!!!! Ko phải là contrai sao?...Kia là Dung mà?...Hay là thằng nhóc kia chưa đến nhỉ?...Vậy càng tốt, càng phải tranh thủ. Nghĩ thế Hoàng tiến tới bằng đường khác.

2 con nhóc đang tung tăng đi vào mà ko biết có 1 tên đang rình mò ở ngoài.
- Bây giờ mình đi đâu Dung nhỉ - Trúc cười tươi hỏi Dung
- Đi măm măm cái gì đã để lấy sức chơi, sau đó lượn lờ mua sắm rùi…tính tiếp, ok?- Dung nháy mắt
- Ok!!!- Trúc cười hưởng ứng
Trúc và Dung ríu rít đi vào trongthang máy, trông 2 đứa hôm nay đứa nào cũng xinh đẹp dễ thương, Dung hôm nay mặc 1 cái váy búp bê màu hồng phấn, áo somi trắng hở vai nhìn yêu ơi là yêu ( ra dáng 1 đại tiểu thư lắm). 2 con nhóc cứ hồn nhiên đi vào thang máy, ko biết có 1 người đang đi theo.
Thang máy dừng ở tầng 5….
Mắt Trúc sáng lên khi nhìn thấy khu vui chơi, con nhóc này rất ham chơi mà nó quay ra khều khều Dung
- Dung nè, măm xong mình vào kia chơi chút rùi mua sắm sau nhé – mắt nó vấn nhìn hướng cái nhìn đắm đuối vào khu vui chơi

Tải về: sms kute chúc mừng năm mới 2013 
[ ↑ ] Lên đầu trang